Thứ Ba, 20 tháng 3, 2012

Cảm nghiệm sau buổi tĩnh tâm Mùa Chay 2012

Viết bởi bạn Đài
Con cảm ơn Bác Ba, thầy Thắng và thầy Hoàng rất nhiều vì đã tổ chức cho chúng con 2 ngày tĩnh tâm rất quý giá và bổ ích, thực sự đây là điểm dừng của cuộc sống hối hả mà con đang chạy theo, lúc đến với buổi tĩnh tâm con mang theo 1 tâm trạng rất nặng nề : lo lắng cho tương lai, mệt mỏi với hiện tại, hối tiếc quá khứ. Mỗi ngày trôi qua 1 câu hỏi nặng trong đầu " mình phải làm sao bây giờ ? ", sau khi kết thúc thì con cảm thấy nhẹ lòng hơn, mặc dù chuyện của con vẫn còn trong lòng
nhưng con đã nhận ra phần nào và thay đổi cách nhìn nhận vấn đề, củng cố rất nhiều cho lòng tin của con. Thật quý giá khi con được sự chia sẽ sự giúp đỡ về tinh thần về đời sống đức tin của mình.
Xin Chúa luôn đồng hành cùng Bác Ba, Thầy Thắng và Thầy Hoàng trên con đường phía trước 
Chiều nay vì con có hẹn nên ko dành ra 10 phút để ở lại họp nhóm 1 chút đc, trong lòng con thấy áy náy lắm, mong hai thầy thông cảm, đừng buồn con nhé 

Con tình cờ đọc đc 1 câu truyện con cũng muốn chia sẽ với các bạn trong nhóm 

Tôi: "Thượng đế, con có thể hỏi ngài 1 câu được không?"

God: "Tất nhiên."

Tôi: "Ngài phải hứa là không nổi giận?"

God: "Ta hứa."

Tôi: "Tại sao Ngài lại để quá nhiều thứ tồi tệ xảy ra với con ngày hôm nay?"

God: "Chính xác là con muốn nói điều gì?"

Tôi: "Sáng nay, con dậy trễ."

God: "Phải."

Tôi: "Xe thì chết máy."

God: Okay.

Tôi: "Vào bữa trưa, họ làm sai món sandwith của con và con phải chờ rất lâu cho món khác."

God: Huummm.

Tôi: "Trên đường về nhà, ngay khi con vừa bắt máy điện thoại di động thì nó hư."

God: "Ta biết."

Tôi: "Và trên tất cả mọi thứ, khi con về đến nhà, chỉ muốn thả mình vào cái máy massage chân mới mua để thư giãn. Vậy mà nó cũng hư nốt! Mọi thứ dường như chống đối lại con ngày hôm nay. Tại sao Ngài lại đối xử với con như vậy!"

God: "Để ta xem, thần Chết đã ở bên cạnh giường của con sáng nay và ta buộc phải gửi một thiên thần đến chiến đấu để cứu lấy mạng sống của con. Ta đã để con ngủ xuyên suốt sự việc ấy."

Tôi (Ngạc nhiên): "Oh…"

GOD: "Ta đã không cho xe của con nổ máy vì có 1 tài xế đang say xỉn đợi con ở cuối con đường nếu như con đi qua."

Tôi: (xấu hổ)

God: "Người đàn ông làm sandwitch hôm nay đã bị bệnh và ta đã không muốn con bị lây bệnh. Tất nhiên, ta cũng biết là con sẽ bị trễ việc vì điều đó."

Tôi: "Okay"

God: "Điện thoại của con bị hư là tại vì người gọi con khi ấy sẽ gây ra một cuộc cãi vã không đáng có và như thế thì rất dễ gây ra tai nạn."

Tôi (nhẹ nhàng lại): "Con hiểu…"

God: "À..còn về cái máy massage chân, nó có một điểm yếu là nó sẽ làm ngắt toàn bộ nguồn điện trong nhà của con. Ta không nghĩ là con muốn ở một mình ở trong bóng đêm, đúng không?"

Tôi: "Con xin lỗi, Thượng đế."

God: "Đừng xin lỗi, chỉ cần học cách tin vào Ta thôi vè tất cả điều tốt đẹp lẫn xấu."

Tôi: "Con sẽ tin Ngài."

God: "Và phải tin rằng, kế hoạch của ta dành cho con luôn luôn tốt hơn kế hoạch của con."

Tôi: "Con sẽ làm như vậy. Và con thực sự cám ơn Ngài vì tất cả những gì Ngài đã làm cho con ngày hôm nay."

God: "Đừng khách sáo, con của ta. Chỉ là một trong rất nhiều ngày làm Thượng đế thôi…và Ta thì rất thích chăm non những đứa con của mình."

2 nhận xét:

Nặc danh nói...

mâu truyện hay quá, ý nghĩa lắm...

Young lay VN nói...

Đúng vậy! Chúa luôn quan phòng trong cuộc sống của chúng ta. Vấn đề là chúng ta có nhận ra không thôi! Làm thế nào để nhận ra được? Thing lặng ...

Đăng nhận xét